vietnamese Tiếng Việt english English
Hôm nay:

Ảnh hot girl Midu khoe ngực nóng bỏng

17:10 |
Với vẻ đẹp trong sáng. Hot girl Midu được nhiều bạn trẻ yêu thích, trong cuộc tham khảo gần đây. Midu được đánh giá là 1 trong 5 hot girl nổi tiếng không Scandal, không ồn ào giới giải trí.
Bộ hình ảnh hot girl Midu khoe ngực đầy quyến rũ (@.@) bình thường thôi nhé, chứ không phải như mấy cô khác khoe hàng đâu ah
anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu



anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

anh hot girl midu khoe hang, anh nong midu

Read more…

Ảnh bìa Facebook đẹp tình yêu buồn [P4] - Cover FB Timeline

11:24 |
Ảnh bìa Facebook đẹp tình yêu buồn [P4] - Cover FB Timeline.
Những hình ảnh nói lên những tâm trạng buồn trong tình yêu của cả người con trai và con gái.
Theo dõi những bộ sưu tập ảnh bìa Facebook cập nhật mới nhất và lớn nhất.
Và các bạn có thể theo dõi qua link ảnh bìa Facebook













Read more…

[MV] Tuyết lạnh - Lam Trường

10:33 |
Read more…

[MV] Mười năm đợi chờ - Giang Trường

10:22 |
Read more…

Cách đánh số trang trong Word 2010 từ trang bất kỳ theo ý muốn

10:10 |
Làm thế nào để đánh được số trang trong Office Word 2010 từ trang bất kỳ? Chỉ cho mình cách đánh số trang từ trang mình muốn?

Bài viết này mình sẽ hướng dẫn cách đánh số trang bất kỳ theo ý muốn trong Office Word 2010, thực hiện đơn giản theo các bước dưới đây:

Xem thêm:
Cách đánh số trang trong Word 2007 từ trang bất kỳ
Cách đánh số trang trong Word 2003 từ trang bất kỳ
Bước 1. Chia văn bản thành 2 section với section 1 là 4 trang đầu không muôn xuất hiện số trang, section là phần còn lại mà bạn muốn đánh số trang

Bước 2: Vào phần footer của trang mà bạn muốn bắt đầu đánh số trang (ở section 2) và lưu ý không chọn Link to Previous. Mục đích là để việc đánh số trang ở footer của 2 section không liên quan đến nhau. Tương tự với header nếu bạn muốn đặt title cho từng chapter, từng phần hay section riêng biệt trong văn bản

Bước 3: Đánh số trang như bình thường ở trang văn bản bạn muốn

Chỉ với 3 bước đơn giản bạn đã có thể đánh số trang trên Word 2010 như mong muốn.
Chúc các bạn thành công.


Read more…

Truyện tình yêu lỡ hẹn

09:09 |
-------
Linh mỉm cười, bất giác thấy mình hạnh phúc. Tình yêu của cô, dù mong manh nhưng ôm ấp trọn vẹn một mối tình xa. Như vậy, không bao giờ khiến Linh thấy hối tiếc vì đã đợi chờ.

Lần đầu tiên…

Linh vừa tròn mười tám – cái tuổi mộng mơ đẹp đẽ nhất của người thiếu nữ. Linh đã đi trong mưa, chạy trong mưa và khóc cùng với mưa xối xả. Ngày đặc biệt ấy Linh chờ đợi một người – người đặc biệt. Nhưng người ấy không đến, mang bao tủi hờn và tổn thương giẫm đạp chồng chất lên trái tim của cô. Linh buồn đến vụn vỡ, thân hình mảnh mai như tan trong màn mưa màu bạc. Đêm ấy, Linh sốt cao.

- Hôm qua mày đi đâu đấy? Cả đêm tao không thấy mày về!

Thằng bạn cùng phòng hất hàm hỏi.

- Chơi. Mày hỏi làm gì? - Duy đáp, gọn lỏn, tỉnh bơ.

- Cái Linh nó chờ mày, nó gọi cho tao. Tao thấy nó khóc. Mà hình như hôm qua là sinh nhật nó hả? - Thằng bạn lại hỏi tiếp.

Lần này Duy im lặng. Năm phút sau, Duy bỗng nhiên trả lời.

- Lỡ hẹn. Tao đi chơi về muộn. Thấy khuya rồi nên tao không qua.

- Nó ốm đấy! Nghe bảo sốt cao.

Thằng bạn nói nốt vài từ cuối cùng rồi ngán ngẩm đi ra phía ngoài cửa, đóng “sập” một cái bỏ lại Duy với những bóng nước nhòe trên mắt. Tự nhiên Duy thấy cổ họng đắng và gò má mình ươn ướt. Duy tự nhìn mình trong cái gương nhỏ treo lủng lăng trên tường của căn nhà cấp bốn xập xệ.

- Thằng đểu!

Duy cười nụ cười nửa miệng mỉa mai. Rồi anh gục xuống giường, khóc rấm rứt.

Lần thứ hai…

Linh tròn hai mươi tuổi, cái tuổi thôi bồng bột và bớt trẻ con. Ở tuổi này, hầu hết những người con gái cho mình nhiều quyền lựa chọn. Nhưng Linh vẫn chỉ chọn một người – là Duy.

Những năm tháng hai người bên cạnh nhau không ngắn, cũng chẳng quá dài. Nhưng Linh tin vào trực giác của mình, rằng cô đã tìm được một người đàn ông tốt. Người ấy nhất định sẽ làm cho Linh hạnh phúc. Với người con gái, chỉ cần hạnh phúc bên cạnh người mình yêu thôi là mãn nguyện lắm rồi.

Nhưng…

Hạnh phúc thì bao nhiêu mới vừa, bao giờ mới đủ?

Linh không cân, đo, đong, đếm được, càng không thể cầm nắm thành hình thành khối.

Thế nên… Linh lơ ngơ giữa đi và ở, giữa được và mất. Khi ấy, Duy làm Linh vụn vỡ lần thứ hai…

- Hôm qua anh đi đâu thế?

Cô hỏi nhỏ khi đang nằm gọn trong vòng tay của Duy.

- Chơi. Sao?

Duy uể oải đáp.

- Hôm qua… sinh nhật em. Em chờ nhưng không thấy anh đến.

Linh bẽn lẽn, đôi bàn tay trắng ngần, nhỏ xíu vặn vẹo vào nhau như sợ sệt.

- Bận. Chúc mừng sinh nhật.

Duy hờ hững. Đặt một cái hôn nhẹ lên gò má Linh. Nơi ấy, những giọt tròn đang lăn, đôi mắt hoe đỏ, rèm mi đẫm nước. Nhưng Linh khóc một cách trật tự và ngoan ngoãn. Linh thậm chí còn không dám nấc.

- Về đi, anh phải đi bây giờ!

Duy buông lơi cô ra khỏi vòng tay mình, vội đứng dậy tìm cái áo sơ mi treo trên giá. Lúc Duy ra khỏi cửa, toan nổ xe phóng đi thì Linh ngập ngừng.

- Em nhìn thấy anh đi với cô ấy…



Linh lau nước mắt, xách túi ra về. Cô không cần Duy chở, không cần nghe lời giải thích, cứ thế bước đi. Mỗi bước đi của Linh nặng nhọc và mệt mỏi. Linh không biết mình đang trông đợi điều gì, chờ đợi điều gì. Những niềm tin hão huyền thuở mười tám đẹp như mơ ấy có lẽ với cô đã quá xa vời. Nhưng ở tuổi hai mươi, Linh vẫn còn luyến tiếc, cô muốn được chờ đợi thêm một lần nữa.

Sau khi Linh đi, Duy xuống xe, bước vào nhà, nằm vật trên giường với cơn bão lòng. Anh sợ thấy Linh khóc, sợ phút chạm mặt cô chạm phải những giọt nước mắt trong như thủy tinh. Thấy mắt Linh buồn, Duy hoảng hốt. Đã bao lần anh bị ám ảnh bởi câu nói: “Mình chia tay anh nhé!”. Đó là điều mà Duy sợ hãi nhất khi đối diện với Linh. Nhưng hết lần này đến lần khác anh làm cô như tan vỡ. Mỗi câu nói nhẹ như thinh không của Linh cũng khiến Duy trăn trở. Bởi Duy sai, bởi anh đào hoa với những cô gái khác, đa tình với tất thảy những bóng hồng quanh mình… nhưng… Duy lạnh lùng và vô tâm với Linh biết mấy. Duy thấy cổ mình nghẹn đắng. Nước mắt cứ thế tuôn trên hai gò má. Duy run rẩy với cảm giác tội lỗi bủa vây.

Lần cuối…

Là khi Linh ra sân bay, quyết tâm đến với một miền đất mới. Cô không hy vọng tình yêu mình đủ lớn để ấp ủ một mối tình xa. Nhưng… cô lại mong chờ điều ấy biết nhường nào.

Trước khi đi, Linh hỏi ý kiến Duy, Duy đáp khẽ.

- Ừ, em đi đi. Anh chờ!

Lần đầu tiên Duy nói sẽ chờ Linh. Lần đầu tiên Linh không phải là người chờ đợi. Đó cũng là lần đầu tiên mà Linh nhìn thấy Duy khóc vì mình. Mắt anh hoe đỏ, giọng mũi như bị nghẹt lại, nhưng vẫn trầm ấm và thân thương vô cùng.

Linh vòng tay ôm lấy Duy, hôn lên má và thì thầm bên tai.

- Một tuần nữa em đi.

Nói xong Linh dụi đầu vào vai Duy như mèo con nhõng nhẽo. Chưa bao giờ cô cho phép mình làm thế, chưa bao giờ cô muốn gần Duy hơn lúc này. Có lẽ bởi vì Linh sắp xa Duy, sắp không còn có thể vòng tay bên cạnh và ôm ghì lấy Duy như lúc này nữa. Nên Linh tỏ ra sợ sệt, và yếu đuối.

- Mình chia tay nhé!

Câu nói của Duy khiến Linh muốn tin là đùa cợt. Nhưng càng muốn tin thì càng không thể. Bởi anh đã vừa dứt tay cô ra khỏi mình, đã nhìn cô bằng một đôi mắt nghiêm nghị. Vẻ bất cần hằng ngày đâu mất, đối diện với Linh lúc này là một người thực sự muốn chia tay.

- Anh chán ngấy em rồi, Linh à!

… Là một người thực sự chán ngấy Linh…

- Em nghĩ anh sẽ chờ em sao? Em ngốc thế? Có bao giờ anh chờ em chưa?

… Là một người thực sự chưa bao giờ chờ đợi Linh…

- Anh còn bao nhiêu cô gái bên cạnh, họ xinh hơn em, giỏi hơn em, sao anh lại phải phí thời gian để chờ đợi em?

… Là một người thực sự coi Linh như vô hình trong cuộc sống…



Linh chết lặng, mắt lưng tròng. Nước mắt thậm chí còn không thể chảy xuôi. Thứ máu nóng trong tim như chảy ngược vào trong. Và Linh thẫn thờ, ngồi bó gối.

- Anh muốn chia tay em thật sao?

- Anh đùa em làm gì? Em đi rồi, mỗi đứa một đường, không ai còn dính líu gì tới ai nữa.

Duy nói khô khốc. Cầm trên tay cốc lạnh, Duy tu ực một hơi rồi đặt mạnh xuống bàn.

- Em cũng sẽ chia tay anh, thật đấy! Lần này em không chờ đợi anh nữa đâu.

Linh rơm rớm, nhưng giọng quả quyết. Và Duy cười to, bật lên thành tiếng.

- Anh đã bắt em chờ anh bao giờ chưa? Là tự em đấy chứ!
*

Linh đi trong chiều mưa đưa tiễn vắng bóng một người. Người con trai ấy không đến để tiễn chân cô, không một tin nhắn chúc bình an và không có bất cứ một dấu vết nào để chứng tỏ rằng anh còn tồn tại trong cuộc sống của cô. Duy lặn mất tăm không sủi bọt, thậm chí anh bạn cùng phòng của Duy cũng ái ngại khi cho Linh biết rằng Duy không về nhà cả tuần rồi. Cho đến lúc Linh đi, Duy vẫn biến mất hoàn toàn. Biến mất hoàn toàn trong cuộc sống của cô.

“Một tuần… chắc là anh ngủ ở nhà những cô gái bên cạnh anh, Duy nhỉ?

Một tuần… chắc với anh chỉ ngắn ngủi như một giây, chẳng có một chút ý nghĩa nào đâu, Duy nhỉ?

Một tuần… sự kết thúc nặng nề mà em đang mang chắc không là gì trong anh đâu, Duy nhỉ?

Phải rồi, vì anh đâu có yêu em.”

Linh tự nói chuyện với mình và với Duy trong tưởng tượng. Xét cho cùng thì Linh chẳng còn gì để lưu luyến nữa. Cô thả bay những cánh hoa vàng mỏng manh trong làn mưa bay nhẹ, quay đầu mỉm cười chào mẹ lần cuối trước khi đi, trong đôi mắt nhòe nhoẹt nước, Linh chỉ mong sao cái dáng cao gầy ấy khuất hẳn khỏi mắt mình. Bởi vì đâu mà cái dáng thân quen ấy án ngữ quá lâu trong tầm nhìn của cô đến thế? Có phải đã đến lúc để gột sạch đi không? Để sau cơn mưa trời lại sáng, và sau những giọt nước mắt này không còn tồn tại người con trai với cái tên quen thuộc ấy…

Ba tuần sau khi ổn định nhà ở, lịch học và tìm kiếm việc làm thêm, Linh gọi về cho mẹ để khoe những gì mới mẻ mình vừa làm được. Cô tự hứa với mẹ sẽ mạnh mẽ, sẽ tự lo liệu hết tất cả. Và trong suốt khoảng thời gian đầu ấy, nếu cô chưa thu xếp ổn thỏa thì sẽ không liên lạc với gia đình.

- Con ổn chứ?

- Vâng, con ổn mẹ ạ. Mọi thứ đều ổn. Ở nhà sao rồi mẹ?

- Mọi người ở nhà đều khỏe. Nhưng mà Linh này…

- Dạ?

- Thằng Duy…

- Sao thế mẹ?

Linh thấy mặt mình tái đi khi nghe vang lên bên tai cái tên ấy – tên người con trai mà cô đã từng yêu… đã cố quên… nhưng chưa bao giờ có thể.

- Nó mất rồi con à…



Mẹ ngần ngại cố nói những câu cuối cùng. Cuộc điện thoại rơi vào im lặng. Linh nghe tai mình như ù đi, mắt cô không biết bao nhiêu là nước, cứ khóc như một thói quen. Người con trai ấy, lần nào cũng là người con trai ấy khiến cô phải khóc. Linh bất lực với chính mình, tim đau nhói.

- Mẹ không liên lạc được với con. Ngay sau hôm con đi thì bạn của thằng Duy tới nhà mình. Nó bảo Duy là bạn trai của con, muốn báo cho con một tiếng. Duy không ra tiễn con được vì trên đường ra sân bay bị tai nạn xe, máu chảy nhiều lắm, đi cấp cứu gấp nhưng không kịp. Con có biết thằng Duy bị máu khó đông không? Nó ra đi đúng ngày mà con sang bên ấy…

Cuộc điện thoại bị ngắt quãng bởi sự đau đớn đến tột cùng. Linh bàng hoàng hoảng hốt. Cô không muốn tin vào tai mình. Vừa lúc ấy, bên ngoài có chuông báo nhận thư tín từ Việt Nam gửi sang. Linh thẫn thờ đi về phía cửa, nhận phong thư vừa được gửi. Dòng chữ trên bì thư làm Linh choáng váng.

“Gửi Ngọc Linh bé bỏng,

Em sẽ mạnh mẽ, đúng không?

Em sẽ hạnh phúc, đúng không?

Em sẽ quên anh và tìm được một người xứng đáng với em hơn anh, đúng không?

Chỉ khi nào em gật đầu thì anh mới cho phép em đọc tiếp những dòng bên dưới. Nhớ nhé! Không ăn gian đâu nhé!



Lần đầu tiên, sinh nhật năm mười tám tuổi của em, anh đến muộn. Vì anh đã tích cóp một món tiền đi mua quà cho em từ công việc làm thêm ở tiệm bánh. Em còn nhớ lúc anh bảo sẽ đi làm ở tiệm bánh, em đã trêu anh như thế nào không?

“Con trai mà đi làm bánh á? Chẳng ra dáng nam tử hán tí tẹo nào, mặc tạp dề, cổ đeo nơ, người toàn mùi bơ sữa.”

Nhưng anh thấy niềm hạnh phúc của mình ngập lên từ những nụ cười của em. Anh nhận ra rằng nhìn thấy em vui là mình đã đón nhận được niềm hạnh phúc lớn biết nhường nào. Vì thế mà anh quyết tâm đi làm, để rồi đổi lại, ngày sinh nhật em, anh mua một quả cầu tuyết, trong đó tuyết rơi thật đẹp, có đèn, có nhạc… Anh hồ hởi mang đến tặng em nhưng vô tình vấp ngã, tay anh bị rạch bởi một mảnh vỡ từ quả cầu thủy tinh ấy. Máu đã chảy rất nhiều, rất nhiều…

Anh lịm đi và tự thấy mình là một thằng vô dụng.



Lần thứ hai, sinh nhật em tròn hai mươi tuổi. Lần này anh đã tự hứa sẽ không làm em tổn thương thêm nữa. Anh cùng cô bạn ở lớp đại học đi chọn mua cho em một con gấu bông. Em đã từng nói rằng em rất thích những con gấu nhỏ nhỏ xinh xinh, chúng đáng yêu và xinh xắn. Phải rồi, vì em giống như một thiên thần nên mọi thứ với em đều trở nên đáng yêu và xinh xắn. Anh nhớ nụ cười híp mắt của em, cả lúc em buồn, đôi mắt cụp xuống như một đường chỉ mỏng. Anh nhủ mình phải làm cho đôi mắt ấy luôn cười, luôn tươi tắn. Nhưng anh lại một lần nữa thất hứa với em, thất hứa với chính mình. Lúc qua ngã tư, một cái xe vượt đèn đỏ phi lên, khiến anh và cô bạn cùng ngã xuống đất. Máu lại chảy, chảy nhiều lắm. Đến bản thân anh còn thấy run sợ với dòng máu nóng của chính mình. Rồi anh bị đưa vào viện, như một cái cây thiếu nắng, anh nằm dài trong đó để tự dằn vặt mình là một thằng vô dụng…

Sau lần đó, anh không cho phép mình có thêm lần thứ ba nào nữa. Đó cũng là lúc em quyết định đi du học. Có lẽ anh và em đúng là cặp bài trùng, chúng ta đọc được suy nghĩ của nhau phải không em? Lúc bên nhau dẫu có thế nào cũng cố gắng để được ở bên nhau, lúc cảm thấy cần rời xa thì tự khắc sẽ rời xa nhau. Mãi mãi…"

Bức thư ướt sũng nước mắt. Linh thấy tiếng khóc của mình khản đặc. Chẳng phải vì Duy lạnh lùng, vì Duy đào hoa hay đa tình… mà tất cả là do Linh đã quá vô tâm. Cô thậm chí không biết bạn trai mình làm gì, ở đâu và anh cảm thấy như thế nào. Linh tự trách mình chỉ biết chờ đợi như một con ngốc, không biết ghen và cũng không bao giờ đòi hỏi anh phải giải thích. Linh cứ chờ, cứ chờ như một điều hiển nhiên mà cô cho rằng phải thế. Để rồi… tự cô đã xa rời người mà cô yêu thương nhất. Mãi mãi…

---

Linh thu xếp trở về Việt Nam, tròn một trăm ngày mất của Duy. Linh ra thăm mộ anh, thấy cỏ còn xanh lắm. Những vệt sương đọng mờ ảo trên nhành cỏ xanh buổi bình minh hắt lên những tia nắng hồng yếu ớt. Linh đặt lên ngôi mộ một vòng hoa cúc trắng. Cô nhìn như thôi miên vào khuôn ảnh của Duy. Trong khuôn ảnh đó, Duy mỉm cười, đôi mắt nâu ân cần và ấm áp. Linh đặt tay mình lên ngôi mộ, như thấy mình đang nắm lấy bàn tay Duy, cô khẽ thì thầm.

- Em về rồi. Là em đã lỡ hẹn với anh. Không phải tại anh, chưa bao giờ là tại anh cả, Duy à!

Linh ngồi ở đó từ buổi bình minh đến chiều hoàng hôn muộn, khi ánh tím phía đường chân trời như ập xuống. Suốt khoảng thời gian ấy, một con bướm vàng khẽ đậu trên tay Linh, đôi cánh vỗ nhẹ nhưng bướng bỉnh không chịu bay đi. Linh mỉm cười, bất giác thấy mình hạnh phúc. Tình yêu của cô, dù mong manh nhưng ôm ấp trọn vẹn một mối tình xa. Như vậy, không bao giờ khiến Linh thấy hối tiếc vì đã đợi chờ.

Cuộc sống là những bấp bênh, nhưng điều quan trọng là tìm thấy niềm hạnh phúc an nhiên giữa đời.

Bởi…

Hạnh phúc bao nhiêu cho vừa, bao nhiêu là đủ...

(Sưu tầm)
Read more…

5 cách giành lấy công việc mơ ước

08:53 |
1. Kiểm soát sự nghiệp của bạn

Ngày nay, trung bình một người đi làm sẽ trải qua 11 công việc toàn thời gian với khoảng 5 nghề khác nhau trong suốt cuộc đời. Để vượt qua được những khó khăn khi thay đổi nghề nghiệp, bạn phải luôn thật chủ động, không nên bị động ứng phó trước mỗi với hoàn cảnh.

Hãy bắt đầu bằng thái độ tự làm chủ chính mình. Xem bản thân như chủ tịch của công ty một nhân viên – đó là bạn. Bạn đang có một sản phẩm để bán trong thị trường đầy cạnh tranh này: dịch vụ cá nhân của bạn. Bạn hoàn toàn chịu trách nhiệm về việc nghiên cứu và phát triển dịch vụ này. Dù ai trả tiền lương cho bạn đi nữa, bạn vẫn luôn quản lý về bảng lương của bản thân. Thái độ này là điểm khởi đầu để bạn có được công việc mong muốn.
Kiểm soát

2. Nghiêm túc đánh giá bản thân

Trước khi bắt tay vào tìm việc, bạn nên đánh giá bản thân. Lập một danh sách những việc bạn có thể làm và kiếm được thu nhập từ công việc đó. Với những công việc cũ, bạn làm gì tốt nhất? Bạn thích hoạt động nào nhất trong công việc và cuộc sống của mình? Thực tế, việc bạn làm tốt nhất sẽ chính là công việc khiến bạn hạnh phúc nhất. Để giúp bản thân đi đúng hướng, hãy mô tả công việc lý tưởng của bạn. Bạn càng mô tả rõ về công việc muốn làm và mức thu nhập muốn có thì cơ hội tìm được việc của bạn càng lớn.

3. Hiểu thị trường lao động

Lực lượng lao động luôn chịu sự chi phối của quy luật cung cầu. Cách duy nhất để bảo đảm bạn tìm được một công việc như ý là làm những việc xuất phát từ nhu cầu của thị trường và vai trò của bạn khó ai có thể thay thế được. Chỉ cần một thay đổi về công nghệ, sở thích tiêu dùng hoặc nền kinh tế… có thể biến một tài năng hay một chuyên ngành nổi bật trở nên lỗi thời gần như trong chớp mắt. Bạn phải liên tục nâng cao kiến thức, kỹ năng và luôn nỗ lực để đáp ứng kịp nhu cầu của thị trường lao động hiện tại.

4. Đừng biến thời gian thất nghiệp thành kỳ nghỉ!

Hãy xem việc tìm việc mới như một công việc toàn thời gian chiếm 40 đến 50 tiếng một tuần. Mỗi buổi sáng, hãy thức dậy và sửa soạn như thể bạn sắp đi làm. Dùng điểm tâm nhẹ, đầy đủ năng lượng rồi bắt đầu công việc. Ăn mặc lịch sự và thể hiện tinh thần vui vẻ không những cải thiện tác phong của bạn, mà còn tạo ấn tượng tốt với những người khác (trong gia đình hay bạn bè bên ngoài). Đừng bao giờ xem mình là người thất nghiệp! Bạn thật sự là một người có việc làm toàn thời gian đang trong thời gian chuyển tiếp tạm thời.

5. Tạo cơ hội cho chính mình

Phần lớn công việc không được đăng tuyển rộng rãi. Chúng đang “ẩn náu” và chờ bạn khám phá. Ngoài việc thường xuyên truy cập các trang web việc làm, hãy nhớ giới thiệu khả năng, kinh nghiệm và bằng cấp qua hồ sơ trên các trang này để bạn có thể thu hút những Nhà tuyển dụng (NTD) đang muốn tìm kiếm ứng viên giống bạn. Bạn cũng có thể đến các hội chợ việc làm và nói chuyện với NTD. Hãy chú ý xây dựng càng nhiều mối quan hệ xã hội càng tốt để gia tăng cơ hội nghề nghiệp của mình. Nếu bạn kết nối được với một NTD tiềm năng, hãy khéo léo đề nghị người đó (bằng điện thoại, email hoặc thư tay) dành cho bạn một cuộc phỏng vấn 10 phút.

Read more…

Sửa lỗi (error ) phân trang (pagenavi) trong Blogspot

00:58 |
Nhiều bạn có thắc với mình về blogspot của bạn phân trang ngoài trang chủ và trang Label bị lỗi hoặc gặp những lỗi như hiển thị bài đăng ngoài trang chủ không đúng số lượng.
error, lỗi phân trang blogger


Việc khắc phục lỗi này khá đơn giản nhưng lại cần phải nhớ và làm nhiều. Đó là khi chúng ta soạn thảo bài viết mới thì chúng ta để dấu ngắt nhảy trong quá trình soạn thảo. Bài nào cũng cần thiết.
Ví dụ:
Sửa lỗi (error ) phân trang (pagenavi) trong Blogspot
Read more…

Cách chơi Riven ở vị trí đấu sĩ đường trên

00:50 |
Ở Noxus, mọi công dân đều có thể đoạt được quyền lực bất kể chủng tộc, giới tính hay địa vị xã hội – sức mạnh là tất cả. Chính nhờ vào niềm tin kiên định vào lí tưởng này mà Riven đã trở nên cực kỳ hùng mạnh. Ngay từ khi còn là một binh sĩ cô đã thể hiện tiềm năng của mình, buộc chính bản thân phải thuần thục một thanh trường kiếm vào lúc mà cô mới chỉ cao bằng nó. Cô hiệu quả một cách nhẫn tâm trong vai trò của một chiến sĩ, nhưng sức mạnh thật sự của cô lại nằm ở quyết tâm sắt đá. Cô bước vào các chiến trường mà chẳng hề có chút ngại ngần nào: không chùn tay, không sợ hãi cái chết. Riven nhanh chóng trở thành thủ lĩnh, một biểu tượng của tinh thần Noxus. Lòng nhiệt huyết hơn người của Riven được Bộ Chỉ Huy Tối Cao công nhận bằng cách trao cho cô một thanh gươm khảm đầy những sức mạnh ma thuật được rèn nên từ một viên đá cổ ngữ đen. Thanh gươm nặng trịch và to bản – rất hợp với dáng Riven. Chẳng bao lâu sau, cô được điều đến Ionia trong binh đoàn xâm lăng của Noxus.

Cuộc chiến nhanh chóng trở thành một cuộc diệt chủng. Binh lính của Noxus theo chân các cỗ máy chiến tranh khủng khiếp của Zaun băng qua các chiến trường đẫm máu. Đó chẳng phải là thứ chiến trận vinh quang Riven mong muốn. Cô thực thi mệnh lệnh từ cấp trên, hủy diệt những gì còn sót lại của một đội quân đã tan vỡ. Khi mà cuộc xâm lăng tiếp diễn, một sự thật trần trụi hiện ra. Nền văn minh Ionia sẽ không phải là được hồi phục mà thực ra là hủy diệt. Trong suốt một cuộc đụng độ nảy lửa, đơn vị của Riven bị bao vây bởi lực lượng Ionia. Họ lập tức gọi viện trợ khi đối phương đang áp sát. Nhưng tất cả những gì họ nhận được lại chỉ là những loạt pháo dung dịch hóa học độc hại khủng khiếp bắn ra bởi Singed. Riven lặng người đứng đó nhìn những người xung quanh cô, cả Ionia cũng như Noxus, lần lượt ngã quỵ xuống đón nhận một cái chết đau đớn khôn cùng. Dẫu trốn thoát khỏi cơn mưa chết chóc, cô chẳng thể xóa nhòa được thứ kí ức đó. Noxus xem như cô đã tử trận, Riven thấy một cơ hội mới để khởi đầu lại tất cả. Đập vỡ thanh gươm, cô hoàn toàn vĩnh biệt với quá khứ để bước vào cuộc lưu đày tự nguyện – một hành trình đi tìm sự sám hối và cách để cứu rỗi tinh thần Noxus nguyên bản mà cô hằng tin tưởng.

''Có một lằn ranh giữa chiến tranh và sát nhân / nơi đó bầy quỷ trong chúng ta ngự trị.'' 

 Tổng Quan

 Hướng dẫn chi tiết

Các bạn hãy cùng xem video do Garena thực hiện để biết thêm thông tin về lối chơi cũng như kĩ năng của champion này:
Read more…